Đêm nay Bác không ngủ.
Ngày mai Bác ngủ bù.
Anh hạ sĩ gật gù.
Đúng là Bác vĩ đại...
Anh hạ sĩ rón rén.
Thấy trời khuya lắm rồi.
Mà sao Bác vẫn ngồi.
Tay phím tay đưa chuột.
Anh hạ sĩ sốt ruột.
Lén xem Bác làm gì.
Vừa tiến lại gần thì.
Bác đang bắn Đột Kích.
Anh hạ sĩ thấy thế.
Gạ Bác bắn solo.
Bác bật cười hô hô.
“Chú bắn sao lại Bác !”.
Anh hạ sĩ bảo Bác.
“Cháu chấp Bác A-K.
Còn cháu M-X-8.
Đường nào Bác cũng… chết”.
Bác cười : “Bác chấp hết.
Chú mau lập phòng đi.
Bác cháu ta cùng thi.
Đêm nay ta Đột Kích”.